Sevilha, a capital andaluza, conta desde março deste ano com uma nova atração e um novo ponto de encontro no seu Centro Histórico. A remodelação da Plaza de La Encarnación traz à luz uma gigantesca estrutura de madeira, obra do arquiteto alemão Jürgen Mayer. Denominada por ele de Metropol Parasol – guarda-sol metropolitano (1) – é popularmente conhecida como os Cogumelos (Setas de la Encarnación). A nova Plaza da Encarnación é considerada um marco, não só pela sua linguagem arquitetônica, ou porque a sua inauguração foi adiada várias vezes (até ser finalmente entregue ao público com um quase quatro anos de atraso), mas também porque tira Sevilha da lista das cidades grandes espanholas sem um ícone arquitetônico contemporâneo no chamado casco histórico (centro histórico). Sevilha, com 700.000 habitantes a quarta maior cidade do país, escapou até mesmo à “explosão” de novos museus. Talvez por isso a nova praça seja alvo de tanta controvérsia.
Metropol Parasol, maquete do projeto, Sevilha. J. Mayer H. Architects, 2004
Foto Uwe Walter [J. Mayer H. Architects]
Jürgen Mayer, vencedor do concurso internacional realizado em 2004, criou uma gigantesca estrutura madeira com treliças ortogonais de 1,5 x 1,5 m, com 150m de comprimento, 75m de largura e 28m de altura. Os seis cogumelos amorfos, mais altos que os edifícios vizinhos, parecem flutuar sobre a praça, jorrando sombras xadrez sobre ela. Inspirada nas cúpulas da catedral e na arborização (Ficus spec.) da vizinha Plaza del Cristo de Burgos esta megaestrutura é ancorada por seis troncos, com bases de concreto aparente, onde se encontram os elevadores e escadas que dão acesso aos outros níveis.
Metropol Parasol, maquete do projeto, Sevilha. J. Mayer H. Architects, 2004
Foto Uwe Walter [J. Mayer H. Architects]
O Metropol Parasol ocupa a área de um antigo convento (de la Encarnación, e daí o nome) e do Mercado Público, ambos demolidos em 1983. Este mercado, que já foi o maior da Espanha, tornou-se logo ineficaz, com problemas de trânsito e de higiene. A recuperação desta área já vinha sendo planejada desde 1968, mas até 1983 pouco se fez, e tampouco depois, já que nenhuma melhoria significante seguiu a demolição das edificações. A área caiu em descrédito e logo ganhou a fama de ser um dos lugares feios na cidade. Com o tempo e sem qualquer atrativo a área se transformou num mero estacionamento. A ideia de reconstruir no local um mercado municipal passou a ser constante nos planos da cidade.
Metropol Parasol, museu arqueológico, Sevilha. J. Mayer H. Architects, 2004
Foto David Franck
Os seis cogumelos trazem para a praça não apenas sombra, mas também novos usos e atrativos, distribuídos em cinco níveis diferentes: no nível do solo se encontram lojas, lanchonetes e o novo Mercado Municipal, finalmente reinstalado. Sobre eles, a praça em si (Plaza Mayor), uma imensa laje com recantos, bares e restaurantes. Dentro do cogumelo central, a 22 metros de altura, se encontra um restaurante. O piso superior sobre os cogumelos abriga um mirante. No subsolo foi instalado um novo museu arqueológico (Museo Antiquarium de Sevilla), uma vez que com as escavações para a construção do estacionamento subterrâneo veio à tona a antiga urbe romana Hispalis, com ruínas de edificações e vielas e belos mosaicos que estavam sob as ruínas do convento. Clarabóias espalhadas pelo piso não só permitem passagem da luz, como também indicam a existência do museu no subsolo, além de estabelecerem a conexão entre o burburinho do mercado movimentado e a imobilidade das escavações arqueológicas.
Metropol Parasol, escadarias de acesso à laje superior, Sevilha. J. Mayer H. Architects, 2004
Foto Fernando Alda
A praça elevada responde à demanda de um grande ponto de encontro multifuncional no Centro Histórico. As largas escadarias ao ar livre que dão acesso à laje qualificam e identificam o espaço público. O projeto duplica a área original da praça, oferecendo assim mais usos e espaços de estar e circular.
Mas talvez o maior atrativo do local seja o mirante e as espécies de pontes que serpenteiam os cogumelos (Sky Walks) e que permitem às pessoas caminharem entre eles ou sobre eles, oferecendo um tour panorâmico com vistas deslumbrantes sobre os telhados do Centro Histórico de Sevilha.
Metropol Parasol, vista da estrutura e da cidade a partir da laje suspensa, Sevilha. J. Mayer H. Architects, 2004
Foto Fernando Alda
Nas seis colunas e no corpo dos cogumelos, foram utilizados cerca de 3.000 metros cúbicos madeira de abeto laminado (Picea abies), fixados com suportes de aço e unidos com um adesivo de alto desempenho, o que torna esta estrutura a maior estrutura de madeira do mundo, e a única mantida por adesivo. Como medida de proteção contra as intempéries, todos os elementos foram revestidos com uma camada de poliuretano de cor creme, o que confere a esta gigante treliça um aspecto de continuidade e uniformidade, como se fosse feita de um único material. O tom neutro, segundo o arquiteto, ajuda a harmonizar o forte contraste da estrutura ultramoderna com o ambiente medieval de Sevilha.
Embora a madeira tivesse que ser trazida da Finlândia e os encaixes importados da Alemanha, o uso da praça permanece bastante andaluz. Aqui sevillanos e turistas se encontram para o callejear (o passear pela cidade depois da siesta), ir às compras, beber algo ou encontrar amigos. A ideia de criar sombra é uma conveniência valiosa numa cidade quente como Sevilha, considerada a mais quente da Europa. No verão, temperaturas acima de 45° C à sombra são freqüentes, e somente no final da tarde, quando o calor paralisante diminui, as pessoas deixam suas casas.
Metropol Parasol, vista da cidade por cima da cobertura de madeira, Sevilha. J. Mayer H. Architects, 2004
Foto Fernando Alda
As obras começaram no verão de 2005, com um custo estimado de 50 milhões de euros, e se prolongaram até março de 2011. No final, foram necessários 86 milhões de euros para concluir o projeto. Várias razões vêm sendo citadas para justificar este aumento, considerado exorbitante por muitos. Entre os motivos, são citadas a instalação do museu e as escavações, obras não previstas originalmente. Outra causa foi a demora na busca de uma solução construtiva para a estrutura, pois tanto os arquitetos quanto os engenheiros e a empresa construtora não tinham experiência neste tipo de construção. Enquanto se faziam testes, a obra ficou mais de um ano parada. O elevado custo do projeto, a sua arquitetura e a localização dentro do Centro Histórico já causaram muita polêmica.
Metropol Parasol, estrutura de madeira visível a partir do arruamento próximo, Sevilha. J. Mayer H. Architects, 2004
Foto David Franck
Para muitos, a linguagem arquitetônica e a estrutura dos cogumelos agride as reminiscências históricas, principalmente medievais, góticas e barrocas, que cunham o centro histórico de Sevilha. Os mais coniventes acham que estes projetos “modernos” se encaixam melhor do outro lado do Rio Guadalquivir, na Ilha La Cartuja, local da Expo de 1992. Observando somente fotos aéreas, se tem a impressão que foi cometido um erro de escala - este corpo estranho se encrava quase de maneira brutal na composição familiar do Centro Histórico. Mas é precisamente essa aparente megalomania que o torna um novo marco arquitetônico tanto em Sevilha como na Espanha, já consagrada com centenas de ícones arquitetônicos contemporâneos.
Metropol Parasol, vista dos cogumelos estruturais, Sevilha. J. Mayer H. Architects, 2004
Foto Fernando Alda
Jürgen Mayer criou uma enorme escultura urbana que define um espaço inteiramente novo, estabelecendo um contraste deliberado. E seguindo o exemplo da vizinha Córdoba onde um espaço para feiras foi transformado no Centro Abierto de Actividades Ciudadanas (2) com a construção de guarda-sóis coloridos, talvez até possamos falar de uma nova tipologia de espaços urbanos e de outra maneira de tratar o espaço público.
Metropol Parasol, cobertura sobre a Plaza de La Encarnación, Sevilha. J. Mayer H. Architects, 2004
Foto David Franck
Os cogumelos são resultado de uma daquelas visões que, de tão mirabolantes, precisam se materializar tecnicamente, o que gera novas tecnologias. É claro que os usos e atividades necessárias poderiam ser alojados de maneira consideravelmente mais simples, mas aqui se aproveitou a oportunidade para se tomar uma posição. Como muitas outras obras criticadas na sua época e não aceitas por todos, os cogumelos de la Encarnación, por serem tão peculiares e únicos, vão sempre estar sujeitos a opiniões divergentes. No entanto, a infraestrutura bem desenvolvida torna o lugar mais vivo e, atraindo mais usuários, constrói um novo pólo econômico, além de criar para os sevilhanos um potencial para uma melhor qualidade de vida (3).
Sevilla, tài khoản vốn Andalucia kể từ tháng ba năm nay với một điểm thu hút mới và cuộc họp Mới đặt ở trung tâm lịch sử của nó. Đổi mới của Plaza de La Encarnación mang đến cho ánh sáng một cấu trúc bằng gỗ khổng lồ, công việc của kiến trúc sư Đức Jürgen Mayer. Đặt theo tên ông của Metropol Parasol parasol Metropolitan (1)-thường được gọi là nấm (mũi tên de la Encarnación). Encarnación Plaza mới được coi là một mốc quan trọng, không chỉ cho ngôn ngữ kiến trúc của nó, hoặc vì mở cửa của nó đã bị trì hoãn nhiều lần (cho đến khi nó cuối cùng được chuyển cho công chúng với một gần bốn năm cuối), mà còn bởi vì nó có Sevilla của danh sách các thành phố lớn mà không có một biểu tượng kiến trúc hiện đại Tây Ban Nha ở casco Antiguo (lịch sử). Sevilla, với 700.000 cư dân thành phố lớn thứ 4 ở đất nước, thoát ngay cả sự "bùng nổ" của viện bảo tàng mới. Có lẽ đó là lý do tại sao quảng trường mới là chủ đề tranh cãi rất nhiều.Metropol Parasol, mô hình dự án, Sevilla. Kiến trúc sư h. J. Mayer, năm 2004Ảnh Uwe Walter [kiến trúc sư J. Mayer H.]Jürgen Mayer, người chiến thắng của cuộc thi quốc tế tổ chức trong năm 2004, tạo ra một cấu trúc gỗ khổng lồ với trusses 1.5 x 1.5 m trực giao, với dài 150 m, 75 feet rộng và 28 m chiều cao. Nấm sáu vô định hình, cao hơn các nước láng giềng tòa nhà, dường như thả nổi trên quảng trường, sự phun ra về bóng tối cờ vua của cô. Lấy cảm hứng từ các mái vòm của nhà thờ và trên cây (Ficus spp.) từ gần đó Plaza del Cristo de Burgos megastructure này được neo bởi sáu thân, với cụ thể cơ sở, nơi có Thang máy và cầu thang cho truy cập vào cấp độ khác.Metropol Parasol, mô hình dự án, Sevilla. Kiến trúc sư h. J. Mayer, năm 2004Ảnh Uwe Walter [kiến trúc sư J. Mayer H.]Metropol Parasol chiếm diện tích của một tu viện cũ (de la Encarnación, và vì thế tên) và thị trường công lập, cả hai đều phá hủy vào năm 1983. Thị trường này, mà đã từng lớn nhất tại Tây Ban Nha, nhanh chóng trở thành không hiệu quả, có vấn đề về lưu lượng truy cập và vệ sinh. Việc thu hồi của khu vực này đã được lên kế hoạch từ năm 1968, nhưng cho đến năm 1983 ít được thực hiện, và sau đó một, kể từ khi không có cải thiện đáng kể sau đó là phá hủy các tòa nhà. Khu vực rơi vào disrepute và nhanh chóng đạt được danh tiếng là một trong những nơi xấu xí tại thị xã. Với thời gian và không có bất kỳ hấp dẫn khu vực biến thành một bãi đậu xe chỉ. Ý tưởng xây dựng lại một thị trường municipal đã trở thành một hằng số trong kế hoạch của thành phố.Metropol Parasol, arqueológico Museo, Sevilla. Kiến trúc sư h. J. Mayer, năm 2004Ảnh David FranckNấm sáu mang đến quảng trường không chỉ che khuất, nhưng cũng sử dụng mới và thu hút du khách, phân bố ở năm cấp độ khác nhau: trên mặt đất là cửa hàng, quán bar snack và Municipal market mới cuối cùng cài đặt lại. Ngày đó, quảng trường chính nó (Plaza Mayor), một phiến đá khổng lồ với crannies, quán bar và nhà hàng. Bên trong nấm, 22 mét cao, là một nhà hàng. Tầng trên nấm nhà một trinh sát viên. Ngầm là cài đặt một mới Archaeological Museum (Museo Antiquarium de Sevilla), một khi với những cuộc khai quật để xây dựng bãi đậu xe ngầm nhà để xe đến thành phố cổ La Mã Hispalis, với tàn tích của tòa nhà và con hẻm và đẹp gạch dưới những tàn tích của tu viện. Cửa sổ trần nhà trên khắp sàn nhà không chỉ cho phép các đoạn văn của ánh sáng, nhưng cũng chỉ ra sự tồn tại của bảo tàng ngầm, ngoài việc thiết lập kết nối giữa hubbub của thị trường bận rộn và bất động của khai quật khảo cổ.Metropol Parasol, cầu thang của quyền truy cập vào hàng đầu sàn, Sevilla. Kiến trúc sư h. J. Mayer, năm 2004Ảnh Fernando AldaQuảng trường cao đáp ứng nhu cầu của một điểm họp đa chức năng lớn ở trung tâm lịch sử. Các cầu thang ngoài trời rộng mà cung cấp truy cập cho các tấm sàn hội đủ điều kiện và xác định không gian công cộng. Các dự án tái tạo các khu vực ban đầu của quảng trường, do đó cung cấp thêm sử dụng và tại toàn và tròn.Nhưng có lẽ sự hấp dẫn lớn nhất của địa điểm là các vọng lâu và những cây cầu mà gió nấm (bầu trời đi) và cho phép mọi người đi bộ giữa chúng, hoặc trên họ, cung cấp một tour du lịch toàn cảnh với tầm nhìn tuyệt đẹp trên các mái nhà của Trung tâm lịch sử của Seville.Metropol Parasol, một cái nhìn của cấu trúc và thành phố từ các tấm sàn bị đình chỉ, Sevilla. Kiến trúc sư h. J. Mayer, năm 2004Ảnh Fernando AldaTrong sáu cột và trong cơ thể của nấm được sử dụng khoảng của 3000 mét khối gỗ vân sam nhiều lớp (Picea abies), bảo đảm bằng khung thép và Hoa với một chất kết dính cao hiệu suất, mà làm cho điều này cấu trúc cấu trúc bằng gỗ lớn nhất trong thế giới, và chỉ được duy trì bởi chất kết dính. Như một biện pháp bảo vệ chống lại thời tiết, tất cả các yếu tố đã được phủ một lớp màu kem polyurethane, mà cung cấp cho ngoài trời khổng lồ này một khía cạnh của liên tục và tính đồng nhất, như thể nó đã được thực hiện của một tài liệu duy nhất. Những giai điệu trung tính, theo các kiến trúc sư, giúp để hài hoà sự tương phản mạnh mẽ của cấu trúc riêng với bầu không khí thời Trung cổ của Seville.Mặc dù gỗ đã được đưa từ Phần Lan và các phụ kiện được nhập khẩu từ Đức, việc sử dụng của quảng trường vẫn còn khá andaluz. Sevillanos ở đây và khách du lịch phải callejear (đi xe qua thị trấn sau khi siesta), đi mua sắm, có được một thức uống hoặc gặp gỡ bạn bè. Mục đích của việc tạo ra bóng là một tiện nghi có giá trị trong một thành phố nóng như Sevilla, được coi là nóng nhất ở châu Âu. Vào mùa hè, nhiệt độ trên 45° C trong bóng râm được thường xuyên, và chỉ trong buổi chiều muộn, khi nhiệt làm tê liệt giảm, người rời khỏi nhà của họ.Metropol Parasol, cảnh quan thành phố trên bìa bằng gỗ, Sevilla. Kiến trúc sư h. J. Mayer, năm 2004Ảnh Fernando AldaCác công trình bắt đầu vào mùa hè năm 2005, với một chi phí ước tính 50 triệu Euro, và kéo dài cho đến tháng 3 năm 2011. Cuối cùng, 86 triệu Euro đã được cần thiết để hoàn thành dự án. Một số lý do đã được trích dẫn để biện minh cho sự gia tăng này, xem xét khả năng chi trả đối với nhiều người. Trong số những lý do được trích dẫn cài đặt của bảo tàng và những cuộc khai quật, làm việc không được foreseen. Một nguyên nhân là sự chậm trễ trong việc tìm kiếm một giải pháp xây dựng cơ cấu, bởi vì cả hai các kiến trúc sư như các kỹ sư và công ty xây dựng đã không có kinh nghiệm trong loại xây dựng. Trong khi họ đã làm bài kiểm tra, công việc đã là nhiều hơn một năm đứng. Chi phí cao của dự án, kiến trúc và vị trí trong Trung tâm lịch sử của nó đã có thể gây ra rất nhiều tranh cãi.Metropol Parasol, gỗ cấu trúc có thể nhìn thấy từ đường phố gần đó, Sevilla. Kiến trúc sư h. J. Mayer, năm 2004Ảnh David FranckĐối với nhiều người, kiến trúc ngôn ngữ và cấu trúc của nấm, nhấn các thời Trung cổ, reminiscences lịch sử kiến trúc Gothic và Baroque, chủ yếu là, để xu Trung tâm lịch sử của Seville. Các thêm conniving bạn nghĩ rằng những mẫu thiết kế "hiện đại" phù hợp tốt hơn bên kia bờ sông Guadalquivir, ở đảo La Cartuja, trang web hội chợ triển lãm năm 1992. Xem chỉ là hình ảnh chụp từ trên không, nếu bạn có ấn tượng rằng đó là một sai lầm này quy mô cơ thể nước ngoài nếu jam cách gần như tàn bạo trong gia đình thành phần. Nhưng nó là chính xác này megalomania rõ ràng, mà làm cho một kiến trúc cột mốc mới cả hai ở Sevilla như trong Tây Ban Nha, đã được chứng minh với hàng trăm biểu tượng kiến trúc hiện đại.Metropol Parasol, một cái nhìn của nấm, Sevilla. Kiến trúc sư h. J. Mayer, năm 2004Ảnh Fernando AldaJürgen Mayer tạo ra rất lớn tác phẩm điêu khắc đô thị bộ một không gian hoàn toàn mới, thiết lập một sự tương phản cố ý. Và chước Córdoba lân cận nơi một thương mại Hiển thị space được chuyển vào các hoạt động Trung tâm Abierto Ciudadanas (2) với việc xây dựng của ô đầy màu sắc, chúng tôi có thể thậm chí có thể nói về một loại hình mới của không gian đô thị và một cách khác để điều trị không gian công cộng.Metropol Parasol, phạm vi bảo hiểm trên Plaza de La Encarnación, Sevilla. Kiến trúc sư h. J. Mayer, năm 2004Ảnh David FranckNấm là kết quả của một trong những tầm nhìn, như vậy, cần để cụ thể hoá về mặt kỹ thuật, mà tạo ra các công nghệ mới. Tất nhiên sử dụng và các yêu cầu hoạt động có thể được đặt trong một cách đáng kể đơn giản, nhưng ở đây nếu tôi đã có cơ hội để tham gia một đứng. Như nhiều khác hoạt động chỉ trích trong thời gian của mình và không được chấp nhận bởi tất cả mọi người, nấm la Encarnación, vì như vậy quirky và duy nhất, họ sẽ luôn luôn tùy thuộc vào ý kiến khác nhau. Tuy nhiên, cơ sở hạ tầng phát triển rất mạnh làm cho nơi hơn còn sống và thu hút nhiều người dùng hơn, xây dựng một trung tâm kinh tế mới, ngoài việc tạo ra cho người dân địa phương một tiềm năng cho một tốt hơn chất lượng cuộc sống (3).
đang được dịch, vui lòng đợi..
Seville, tài khoản vốn Andalucia kể từ tháng Ba năm nay với một chuyến đi mới và một nơi gặp gỡ mới trong trung tâm lịch sử của nó. Tu sửa của Plaza de La Encarnación đưa ra ánh sáng một cấu trúc khổng lồ bằng gỗ, kiến trúc sư Jürgen Mayer việc Đức. Được gọi bằng anh Metropol Parasol - ô ngầm (1) - thường được gọi là nấm (Arrows de la Encarnación). The Plaza mới Nhập Thể được coi là một cột mốc quan trọng, không chỉ đối với ngôn ngữ kiến trúc của nó, hoặc bởi vì mở cửa của nó đã bị trì hoãn nhiều lần (cho đến khi nó cuối cùng đã được chuyển tới cho khán giả với một gần bốn năm cuối), mà còn bởi vì nó có danh sách của Seville của Tây Ban Nha thành phố lớn mà không có một biểu tượng kiến trúc đương đại trong cái gọi là trung tâm lịch sử (Old Town). Seville, với 700.000 cư dân các thành phố lớn thứ tư ở trong nước, thoát ngay cả những "bùng nổ" của bảo tàng mới. Vì vậy, có thể các hình vuông mới là chủ đề của rất nhiều tranh cãi. Metropol Parasol, mô hình dự án, Seville. J. Mayer H. Architects, 2004 Ảnh Uwe Walter [J. Mayer H. Architects] Jürgen Mayer, người chiến thắng của cuộc thi quốc tế được tổ chức vào năm 2004, tạo ra một cấu trúc khổng lồ bằng gỗ với lưới trực giao là 1,5 x 1,5 m, với 150m dài, 75m và 28m rộng cao. Sáu nấm vô định hình, cao hơn so với các tòa nhà lân cận dường như trôi nổi trên quảng trường, phun bóng cờ trên đó. Lấy cảm hứng từ các mái vòm và cây nhà thờ (Ficus spec.) Từ gần Plaza del Cristo de Burgos này mega-cấu trúc được neo bởi sáu thân, với các căn cứ cụ tiếp xúc, nơi mà các thang máy và cầu thang cho phép truy cập đến các cấp độ khác. Metropol Parasol , mô hình dự án, Seville. J. Mayer H. Architects, 2004 Ảnh Uwe Walter [J. Mayer H. Architects] Metropol Parasol chiếm các cơ sở của một tu viện cũ (de la Encarnación, do đó tên) và Chợ công cộng, cả hai bị phá hủy vào năm 1983. Thị trường này, mà đã được lớn nhất ở Tây Ban Nha, sớm trở thành không hiệu quả, với các vấn đề giao thông và vệ sinh. Sự phục hồi của khu vực này đã được lên kế hoạch từ năm 1968, nhưng ít được thực hiện đến năm 1983, cũng không phải sau, vì không có cải thiện đáng kể sau khi phá hủy các tòa nhà. Khu vực này đã mất uy tín và sớm giành được một danh tiếng như là một trong những nơi xấu xí trong thành phố. Trải qua thời gian và không có khu vực hấp dẫn đã trở thành một bãi đậu xe đơn thuần. Ý tưởng xây dựng lại ở vị trí một thị trường thành phố đã trở thành một hằng số trong kế hoạch của thành phố. Metropol Parasol, bảo tàng khảo cổ học, Sevilla. J. Mayer H. Architects, 2004 hình ảnh David Franck Sáu nấm mang đến cho vuông không chỉ bóng mát mà còn sử dụng mới và hấp dẫn, được chia thành năm cấp độ khác nhau: trên mặt đất là những cửa hàng, quán cà phê và các thị trường thành phố mới, cuối cùng là cài đặt lại. Trên chúng, quảng trường chính nó (Plaza Mayor), một phiến đá khổng lồ góc, quán bar và nhà hàng. Trong nấm tại trung tâm cao 22 mét, là một nhà hàng. Các tầng trên cùng của nấm chứa một vọng lâu. Trong tầng hầm nó đã được cài đặt một bảo tàng khảo cổ học mới (Antiquarium Museo de Sevilla), kể từ khi có cuộc khai quật để xây dựng xe ngầm đã đưa ra các cổ La Mã đô thị Hispalis, với đống đổ nát của các tòa nhà và các ngõ hẻm và khảm đẹp mà là dưới đống đổ nát tu. Cửa sổ trần trên sàn nhà không chỉ cho phép thông qua ánh sáng, nhưng cũng chỉ ra sự tồn tại của các bảo tàng dưới lòng đất, cũng như thiết lập các kết nối giữa các buzz của thị trường bận rộn và ít vận động của các cuộc khai quật khảo cổ. Metropol Parasol, cầu thang tiếp cận phiến cao, Seville . J. Mayer H. Architects, 2004 hình ảnh Fernando Alda Tòa án cấp cao đáp ứng nhu cầu của một điểm họp lớn đa chức năng của Trung tâm lịch sử. Các cầu thang ngoài trời rộng cho phép truy cập đến các sàn đủ điều kiện và xác định các không gian công cộng. Dự án tăng gấp đôi diện tích ban đầu của hình vuông, do đó cung cấp sử dụng nhiều hơn và không gian và tròn sống. Nhưng có lẽ các trang web của các điểm thu hút lớn nhất là vọng lâu và các loại cây cầu mà gió nấm (Sky Walks) và cho phép người đi bộ giữa họ hay về họ, cung cấp một tour du lịch toàn cảnh với tầm nhìn ngoạn trên những nóc nhà của trung tâm lịch sử của Seville. Metropol Parasol, quan điểm của cấu trúc và các thành phố từ các tấm thả xuống, Seville. J. Mayer H. Architects, 2004 hình ảnh Fernando Alda Trong sáu cột và cơ thể của nấm, đã được sử dụng khoảng 3.000 mét khối gỗ vân sam nhiều lớp (Picea Abies), cố định với sự hỗ trợ thép và thống nhất với một chất kết dính hiệu suất cao mà làm cho cấu trúc này cấu trúc bằng gỗ lớn nhất thế giới, và một trong những tổ chức bởi chất kết dính. Như một biện pháp bảo vệ từ thời tiết, tất cả những yếu tố này được phủ một lớp polyurethane màu kem, mang đến cho latticework khổng lồ này là một khía cạnh của tính liên tục và tính đồng nhất, như thể nó được làm bằng một loại vật liệu duy nhất. Những giai điệu trung lập, theo các kiến trúc sư, giúp hài hoà sự tương phản mạnh mẽ của các cấu trúc cực kỳ hiện đại với không khí thời trung cổ của Seville. Mặc dù gỗ đã được mang đến từ Phần Lan và các phụ kiện nhập khẩu từ Đức, việc sử dụng các hình vuông phần lớn vẫn Andalucia. Đây Sevillians và khách du lịch đáp ứng cho callejear (đi bộ xung quanh thành phố sau khi ngủ trưa), đi mua sắm, có một thức uống hoặc gặp gỡ bạn bè. Ý tưởng tạo ra bóng tối là một tiện nghi có giá trị trong một thành phố nóng như Seville, coi nóng nhất của châu Âu. Vào mùa hè, nhiệt độ trên 45 ° C trong bóng râm là thường xuyên, và chỉ trong buổi chiều muộn, khi sức nóng làm tê liệt hạ xuống, mọi người rời bỏ nhà cửa của họ. Metropol Parasol, quan điểm của các thành phố trên bìa gỗ, Seville. J. Mayer H. Architects, 2004 hình ảnh Fernando Alda Công việc bắt đầu vào mùa hè năm 2005 với chi phí ước tính là 50 triệu euro, và kéo dài cho đến tháng Ba năm 2011. Cuối cùng, là 86 triệu EUR cần thiết để hoàn thành dự án . Một số lý do được viện dẫn để biện minh cho sự gia tăng này, được coi là quá cao bởi nhiều người. Trong số những lý do được trích dẫn là việc lắp đặt các bảo tàng và các cuộc khai quật, các công trình ban đầu không lường trước. Một nguyên nhân khác là sự chậm trễ trong việc tìm kiếm một giải pháp mang tính xây dựng với cấu trúc, vì cả hai kiến trúc sư như các kỹ sư và các công ty xây dựng không có kinh nghiệm trong loại hình này xây dựng. Khi họ đã làm các xét nghiệm, công việc đã trở thành nhiều hơn một năm dừng. Chi phí cao của các dự án, kiến trúc và vị trí của nó trong Old Town đã gây ra nhiều tranh cãi. Metropol Parasol, cấu trúc bằng gỗ có thể nhìn thấy từ cách bố trí đường phố tiếp theo, Seville. J. Mayer H. Architects, 2004 hình ảnh David Franck Đối với nhiều người, ngôn ngữ kiến trúc và cấu trúc của nấm tấn công hồi tưởng lịch sử, chủ yếu là thời Trung cổ, Gothic và Baroque, mà cunham trung tâm lịch sử của Seville. Các quỷ quyệt nhất nghĩ rằng các dự án này "hiện đại" phù hợp hơn ở phía bên kia của sông Guadalquivir ở Đảo La Cartuja, trang web của Expo 1992. Nhìn chỉ hình ảnh trên không, người ta có ấn tượng rằng đã thực hiện một lỗi quy mô - cơ thể này lạ chốt cách gần như tàn bạo trong thành phần gia đình của Trung tâm Lịch sử. Nhưng đó chính là chứng hoang tưởng này rõ ràng mà làm cho nó một điểm nhấn kiến trúc mới cả Seville như ở Tây Ban Nha, đã được thành lập với hàng trăm biểu tượng kiến trúc đương đại. Metropol Parasol, xem các nấm cấu trúc, Seville. J. Mayer H. Architects, 2004 hình ảnh Fernando Alda Jürgen Mayer đã tạo ra một tác phẩm điêu khắc đô thị lớn mà định nghĩa một không gian hoàn toàn mới, thiết lập một sự tương phản có chủ ý. Và sau đây là ví dụ của Cordoba gần đó, nơi một không gian cho các hội chợ đã được chuyển thành Abierto Center Ciudadanas Hoạt động (2) với việc xây dựng các ô dù đầy màu sắc, có lẽ chúng ta có thể nói về một loại mới của không gian đô thị và nếu không điều trị không gian công cộng. Metropol Parasol, phạm vi bảo hiểm của Plaza de la Encarnacion, Seville. J. Mayer H. Architects, 2004 hình ảnh David Franck Nấm là một kết quả của một trong những ảo giác đó rất kỳ dị, cần cụ thể hóa về mặt kỹ thuật, tạo ra công nghệ mới. Tất nhiên, việc sử dụng và hoạt động cần thiết có thể được đặt trong cách đơn giản hơn đáng kể, nhưng ở đây đã có cơ hội để tham gia một đứng. Giống như nhiều tác phẩm khác chỉ trích trong thời gian của mình và không được chấp nhận bởi tất cả các nấm de la Encarnación, vì đã quá kỳ dị và độc đáo, sẽ luôn luôn bị ý kiến khác nhau. Tuy nhiên, cơ sở hạ tầng phát triển tốt làm nơi sống và thu hút nhiều người dùng hơn, xây dựng một trung tâm kinh tế mới, và tạo cho Seville một tiềm năng cho một cuộc sống tốt hơn (3).
đang được dịch, vui lòng đợi..